Trương Chí Tân nhìn Trần Thương cười:
- Tiểu Trần, ngươi vẫn còn quá trẻ tuổi.
- Ta nói cho ngươi một chút vì sao ta không từ chức!
- Lúc ấy, ta là tiến sĩ lĩnh vực bác sĩ thẩm mỹ, không phải làm việc cả ngày, nói cách khác, trong đơn vị thì ta còn tính là tiến sĩ, nhưng nếu như mang học vị này đi các bệnh viện khác, người ta có khả năng sẽ không nhận ngươi.
- Mà tầm quan trọng của bác sĩ tại vị ngươi cũng biết, ta đã có danh hiệu phó chức, còn lão Trần là trung cấp, đây chính là chênh lệch, không phải ta nói mình trâu bòao nhiêu, mà là muốn nói cho ngươi, sống trong thể chế thì phải phục tùng quy củ của thể chế.
- Cái thế giới này, có mấy loại người! Loại người thứ nhất là những người có thể phá vỡ quy tắc mà người xưa đã thiết lập, chỉ chiếm một số rất ít!
Mà loại người thứ hai, chính là người chưởng khống quy tắc, bọn hản có thể lợi dụng quy tắc để làm việc, thậm chí có thể sửa chữa một bộ phận nhỏ trong quy: tắc.
- Còn loại người thứ ba thì à? Chính là loại người có thể sinh tồn trong quy tắc, có thể thích ứng rất tốt với quy tắc, người tiến bộ đặc biệt nhanh trong quy tắc, đời ta không phải kỳ tài ngút trời, càng không có quyền đảo lộn triều chính, nên ta cố gắng làm tốt nhất có thể để là loại người thứ ba.
Sau khi nói xong, Trương Chí Tân không tiếp tục nói nữa, mà nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3394431/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.