Nhìn thấy mình trang bức không thành công, Lưu Tư Tề thở dài, đành phải ăn ngay nói thật:
- Khụ khụ... Ta cũng là suy đoán, ta nhìn các triệu chứng của người bệnh kết hợp phán đoán một phen... Sau đó ta vẫn không rõ ràng cho lắm, nhưng ta loáng thoáng nhớ ruột thừa bên ngoài màng bụng hoàn toàn có các triệu chứng giống như bị sỏi thận, sau đó mới suy đoán, ta cũng không ngờ mình đoán đúng!
Lúc này, đám người mới hài lòng nhẹ gật đầu. Này mới đúng nha!
Nếu Lưu Tư Tê ngươi biết, mà chúng ta lại không biết, đây không phải lộ ra chúng ta kém cỏi sao?
Kết quả ngươi cũng không biết, như vậy cho thấy tất cả mọi người đều như nhau mà thôi!
Năm người hai mặt nhìn nhau, cùng cười một tiếng.
Nhưng, khi bọn hắn ngẩng đầu nhìn về phía hình ảnh phòng phẫu thuật số ba, không khỏi sững sờ.
Năm người chúng ta cũng không biết, thế nhưng tên hậu sinh này lại biết.
Chẳng phải nói... Năm người chúng ta đều là hàng lởm saol
Chúng ta... Còn không bằng một tiểu hậu sinh?
Nghĩ tới đây, mặt mo năm người không khỏi đỏ ửng.
Chúng ta không biết là bởi vì chúng ta không hiểu rõ người bệnh!
Tiếp tục quan sát!
Tiền Lượng hơi sững sờ:
- Các ngươi nhìn kìa, thủ pháp của tiểu tử này rất thuần thục, các ngươi xem, thủ pháp cắt bỏ này thực sự là quá thành thạo, mỗi một bước đều rất tinh xảo.
Lưu Tư Tề:
- Ta có một vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3394406/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.