Trường Ước Hàn diện tích tương đương ba trăm mẫu đất, ở giữa chằng chịt mấy chục kiến trúc tầm trung không cao, bên trong khu vực trường phủ xanh khá tốt, hai ba bước đều gặp cây xanh bóng mát, mà trên bãi có bây giờ có một nhóm sinh viên đang lớn tiếng nghị luận ầm ĩ.
Có người phấn khởi nhảy lên tảng đá lớn bên cạnh vừa múa vừa nói về cứu nước, về tư tưởng dân chủ, trong lúc nghị luận thỉnh thoảng có những tia sáng tư tưởng mới bùng lên, được mọi người vỗ tay tán thưởng.
Nhiệt huyết thiếu niên, lỗi lạc bất phàm.
Họ có thể non nớt, nhưng nhờ họ cố gắng mà quốc gia này sau khi trải qua ngần ấy đau thương mới có thể niết bàn sống lại, leo lên đỉnh vinh quang từng thuộc về.
Diệp Nhất Bách đi dọc theo con đường rợp bóng cây, dừng lại trước một tấm ván gỗ dựng ở góc đường.
"Đang nhìn gì thế? Giờ học sắp bắt đầu rồi."
Vừa rồi bị Từ Sướng và Quách Văn Giác làm chậm trễ thời gian, hiện tại chỉ còn mấy phút nữa là đến giờ học, Diệp Nhất Bách còn có thời gian đứng lại đọc bảng tuyên truyền.
Trầm Phú cũng thăm dò nhìn kỹ hơn, trên bảng tuyên truyền dán hai tờ giấy, một tờ là thông báo tuyển dụng của bộ ngoại giao, có ghi rõ họ tên của Diệp Nhất Bách, tờ thứ hai là giải thích giấy tờ thủ tục chuyển ngành học, Trầm Phú cũng không chú ý những cái tên dày đặc ghi trên đó, dù sao hai người bọn họ đều đã tốt nghiệp loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-ngoai-khoa-xuyen-ve-dan-quoc-thanh-be-dang-thuong/2629477/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.