Đến tối Hàn Như cố ý ăn thật chậm kéo dài thời gian không muốn ở chung phòng với anh, hơn 9h Lương Hải cưỡng ép Hàn Như lên phòng ngủ.
"Như em có người khác ngoài anh sao "
Hàn Như coi như không nghe thấy Lương Hải nói gì một mực giữ im lặng.
"Anh không ép buộc em nữa, Hàn Như mai em đi cùng anh nhé, anh muốn mua một mảnh đất ở nghĩa trang phía tây thành phố."
Lương Hải bình tĩnh nói như đang hỏi ý kiến Hàn Như, Cô điên mất thôi từ tối đến giờ cứ mỗi lần cô nói đến chuyện ngủ riêng là Lương Hải lại nghĩ đến chuyện tự tổn thương mình.
Được tôi đây không nói thì anh cho là tôi dễ ức hiếp phải không.
"Anh muốn mua đất có phải không, tôi sẽ chuyển ra ngoài ngay bây giờ anh muốn mua mấy mảnh thì tùy."
Nói xong muốn bước xuống giường nhưng Lương Hải lại nhanh hơn cô một bước.
Anh đi chân trần bước nhanh về phía cửa sổ, không cảm xúc mở cửa rồi nhìn Hàn Như đang bất động trên giường.
"Em nghỉ xem nếu anh nhảy từ đây xuống có làm em sợ không nhỉ."
"Khoan đã Lương Hải anh bình tĩnh lại được không."
Hàn Như đã gấp muốn chết, cô sai rồi anh đang có bệnh tuyệt đối không nên kích thích anh là cô sai rồi.
ads
"Em buồn ngủ quá anh đóng cửa sổ lại đi được không."
Lương Hải nhìn cô gấp gáp trong lòng có chút vui, cô quan tâm anh lo cho anh tức là cô vẫn yêu anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-mafia-chu-that-te-bac/2557789/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.