Lương Hải tỉnh bên ngoài ánh sáng đã bắt đầu ló dạng, Hàn Như ngồi cạnh giường hai mắt sưng đỏ. 
“Vợ à anh không sao ngoan đừng khóc.” 
Hàn Như thấy Lương Hải tỉnh, lại càng khóc to hơn suốt cả buổi cô không lo lắng cuối cùng cũng được buông lỏng. 
Đỗ Cẩm cùng Hàn Huy vào phòng bệnh không còn thái độ như hôm trước Hàn Huy có vẻ ăn năn muốn xin lỗi Lương Hải. 
Hàn Như không hiểu vì sao Hàn Huy lại có tính khí như vậy nhưng hôm nay cuối cùng cô cũng đã biết lý do. 
bà nội và bố mẹ cô luôn bao che cho Hàn Huy việc làm tày đình như vậy cũng không báo cảnh sát, bọn họ lựa chọn bao che cho Hàn Huy, khiến cho anh ta lúc nào cũng nghĩ mình là trung tâm của vũ trụ những việc anh ta làm hoàn toàn đúng. 
Lương Hải xuất viện thì cảnh sát ập tới. 
“Ở đây ai là Lương Hải?.” 
“Là tôi có chuyện gì?” 
“Xin mời anh theo chúng tôi về đồn có người báo cảnh sát anh hành hung người gây hậu quả nghiêm trọng.” 
Viên cảnh sát vừa nói vừa nhìn Lương Hải. 
Hàn Như suy sụp hụt hẫng nếu ngày hôm đó Hàm Huy đâm vào người cô thì bố mẹ cô vẫn bảo vệ anh ta như vậy phải không. 
Về nhà Hàn Như nhìn bố mẹ bọn họ trở lên xa lạ cho đến hôm nay cô đã chấp nhận sự thật, đối với bọn họ cô chưa từng quan trọng. 
“Bố vì sao phải làm vậy.” 
Hàn Văn khó xử nhìn con gái một bên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-mafia-chu-that-te-bac/2557767/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.