“Tiểu Trình đã lâu không gặp cháu rồi! Vị này chính là bạn trai cháu sao?” Bà chủ Lâm cười đánh giá Lục Nhất Phương, lại tán thưởng nhìn Trình Hiểu Cát nói, “ Ánh mắt Tiểu Trình thật không sai.”
“ Dì Lâm đừng đoán mò, anh ấy không phải bạn trai cháu, anh ấy là hàng xóm khi còn nhỏ của cháu tên là Lục Nhất Phương.” Trình Hiểu Cát vội vàng giải thích.
“A? Không phải bạn trai sao, là dì nói linh tinh.”Dì Lâm nói, “Hôm nay vẫn như cũ sao?”
“Dì Lâm ơi phiền dì cho ít cay hơn ngày trước nha.” Trình Hiểu Cát ở trên giường bệnh nằm hơn một tuần, mỗi ngày ăn chút canh suông nhạt nhẽo, dạ dày đã đã trở nên thanh đạm hơn. Suy xét đến việc Lục Nhất Phương không thể ăn quá cay, cô đành nhân từ đổi thành hơi cay, hơi cay là thỏa hiệp cuối cùng của cô đấy.
“Được được, hai đứa ngồi chờ một lát, để dì bảo chú Lâm đi làm.” Dì Lâm vội vàng chạy ra sau bếp.
Trình Hiểu Cát tìm vị trí, ý bảo Lục Nhất Phương ngồi xuống, Lục Nhất Phương chau mày, hình như không vừa lòng địa điểm cô chọn cho lắm.
“Lục Nhất Phương, anh không thích quán này à?”
Lục Nhất Phương lắc đầu, “Em vừa mới làm phẫu thuật,đã ăn đồ ăn khẩu vị nặng như vậy, Trình Hiểu Cát, em sống thật biết cách giày vò bản thân mình!”
“Cái này không phải là có bác sĩ là người quen sao, tôi sợ cái gì? Anh không thể thấy chết mà không cứu?” Trình Hiểu Cát vỗ vỗ bờ vai của anh, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-tra-dao-hoa-day/2497378/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.