Trình Phó Vũ thầm mắng Trình Hiểu Cát không chịu chọn đường đi đúng, Tần Uyển Nhàn mừng thầm, bà ta cảm thấy bác sĩ Lục rất ưu tú, nếu có thể cùng Tần Nhu rất xứng một đôi, vậy thật là không thể tốt hơn.
“Tiểu Cát,con là con gái, nên tránh xa sự nghi ngờ và đừng để người ta đàm tiếu.” Tần Uyển Nhàn giống như phụ nữ thời phong kiến, giảng những cho cô những quan niệm mốc meo.
“Con đã biết.” Trình Hiểu Cát không muốn cùng bà ta khắc khẩu, thuận miệng trả lời.
Cũng may, lúc này Tần Nhu tới, lực chú ý của Tần Uyển Nhàn không tiếp tục đặt ở trên người cô, cô vui vẻ tự do.
Khoảng sáu giờ tối, Lục Nhất Phương quay lại, anh đã cởi bỏ áo blouse trắng nên giờ đã mặc quần áo bình thường.
“Tiểu Cát, anh nghỉ làm rồi, em về nhà với anh không?” Lục Nhất Phương hỏi.
Trình Hiểu Cát có chút do dự, nhìn nhìn người trong phòng, cô muốn chạy, cô cứ ngốc ở đây như là một người dư thừa.
Lục Nhất Phương: “Anh đã chuẩn bị giường cho chú với dì, bọn họ có chỗ ngủ.”
Trình Phó Vũ thấy đây là cơ hội tốt tác hợp hai người, vội nói: “Tiểu Cát, con cùng với Nhất Phương về đi, ở đây con không cần lo lắng.”
Tần Uyển Nhàn thấy thế, dùng khuỷu tay thọc Tần Nhu một chút, sau đó nói: “Tiểu Cát, Nhất Phương, tiểu Nhu cũng muốn về trường học, về cùng hai con được không?.”
Tần Nhu cũng phụ họa nói: “Đúng vậy, em cũng muốn về trường học.”
Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-tra-dao-hoa-day/2497359/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.