Nói xong,nện bước thật mạnh, đi ra phòng bếp, chơi thôi! Anh đi mà chơi với cái thìa đi! Hừ!
Lục Nhất Phương nhìn bóng dáng của cô, lộ ra nụ cười, cô thật là một chút cũng chưa từng thay đổi. Anh có đôi khi thật sự thực lo lắng, cảm xúc của Trình Hiểu Cát cứ lên xuống như vậy, trái tim cô có thể chịu được không.
Trình Hiểu Cát ngồi ở trên sô pha, mở TV, tùy tiện xoay một gameshow, duỗi tay lấy hạt lựu trên bàn trà đã được Lục Nhất Phương bóc sạch, tay mới vừa sờ đến hạt lựu lại rụt trở về.
Không thể không có cốt khí,phụ nữ tốt không ăn của ăn xin! Cô ngồi ở trên sô pha, gameshow rất hài, nhưng cô lại xem không vào, cười không nổi, ánh mắt liếc nhìn Lục Nhất Phương ở phòng bếp bận rộn! Không cho tôi rửa bát! Không ăn không ăn! Nghĩ vậy, hung hăng đưa hạt lựu vào trong miệng, thật ngọt!
Lúc Lục Nhất Phương đi ra, thấy bát hạt lựu trên bàn trà bị cô ăn sạch, lại cầm một quả lựu chậm rãi bóc ra. Đôi tay kia không hổ là tay bác sĩ cầm dao giải phẫu, đầu tiên là dùng dao gọt hoa quả cắt bỏ đỉnh chóp, sau đó rạch vài đường nhỏ quanh đầu từ trên xuống dưới, sau đó đem tâm quả lựu bóc ra, cuối cùng dùng mu bàn tay chậm rãi gõ hạt lựu, hạt lựu cứ một viên một viên, từ bên trong rơi xuống bát.
Đây là quá trình ăn hạt lựu phức tạp nhất mà Trình Hiểu Cát gặp qua, ngày thường có trực tiếp dùng dao chia làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-tra-dao-hoa-day/2497352/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.