Trong đầu vẫn luôn có âm thanh nhắc nhở Trình Hiểu Cát “Phải bình tĩnh, phải bình tĩnh, chuyện không phải như mày tưởng tượng, bên cạnh còn ngồi cùng những người khác, có lẽ chỉ là ăn một bữa cơm bình thường thôi chăng?”
Trình Hiểu Cát móc di động ra, nhắn tin cho Lục Nhất Phương, “ Hiện tại anh đang ở đâu?”
“Ở bệnh viện.”
Trình Hiểu Cát chết lặng đi ra khỏi trung tâm mua sắm, bên ngoài gió lạnh lướt qua cô khiến đầu cô tỉnh táo hơn chút, nhìn xe chạy ngoài đường như nước chảy, trên đường người đến người đi người, trong nháy mắt, lòng cô vừa mới mọc ra màu xanh tươi tốt, giờ đổi thành một mảnh hoang vu.
Cô mơ màng hồ đồ về đến nhà, tắt máy, nặng nề đi ngủ.
Khi Trình Hiểu Cát lần thứ hai nhắn tin hỏi anh “Ở chỗ nào”, Lục Nhất Phương theo bản năng hướng tới tủ kính, vẫn lựa chọn không nói cho cô.
Ngay lúc anh đang thất thần, viện trưởng Thẩm vui vẻ hớn hở nói: “Chúng ta toàn người lớn tuổi ở chỗ này, những người trẻ tuổi này không được thoải mái, lão Kỷ, chúng ta vẫn là không nên ở chỗ này làm người ta ghét đi. Ha ha ha.”
Được gọi là lão Kỷ chính là phó viện trưởng bệnh viện thành phố C, đều là người thành tinh rồi, nghe được viện trưởng Thẩm nói như vậy, nào còn có chỗ không rõ? Ông ấy cũng cười ha hả trả lời: “Đúng vậy, chúng ta đi chơi thú vui của người già.”
Viện trưởng Thẩm lại cười đối với Lục Nhất Phương cùng Thẩm Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-tra-dao-hoa-day/2497317/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.