Nói xong thì nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh. Lục Nhất Phương đi vào cũng không bật đèn, tắm rửa trong bóng tối. Trình Hiểu Cát cho rằng anh không thấy tìm chỗ bật ở đâu, lớn tiếng nói với anh: “Sao anh không bật đèn? Chỗ bật đèn tay trái bên trái lúc vào đấy!”
Lục Nhất Phương trả lời: “Lúc tắm anh không thích có đèn.”
“Tật xấu!” Trình Hiểu Cát phun tào một câu, rúc vào trong chăn, không hề quản anh nữa, anh thích mở thì mở không mở cũng kệ.
Lục Nhất Phương nhanh chóng tắm rửa xong rồi ra tới, đã thấy Trình Hiểu Cát cuốn lại giống như con tằm, “Trình Hiểu Cát, em bọc kín mít như vậy làm gì? Với cơ thể kia của em, em còn trông cậy anh đối với em có cái gì không an phận sao?”
Trình Hiểu Cát nghe xong lời này, cười lạnh, vừa mới còn nói anh chỉ yêu em, hiện tại lại nói đối với cơ thể không muốn gì! Đàn ông!
Cô nhếch đầu lên, làm bộ đau lòng, “Anh không phải thật sự yêu em, anh nói yêu em đều là gạt em!”
Lục Nhất Phương hận không thể vả cho bản thân hai cái, tự đào hố chôn mình, anh nhanh sửa chữa, “Anh nói như vậy, không phải sợ em suy nghĩ nhiều sao?”
Tin anh là cún!
Lúc này, tiếng chuông di động Lục Nhất Phương vang lên. Anh phát hiện di động để ở nhà vệ sinh, vào tìm di động theo bản năng mở đèn, chờ đến khi anh tìm được di động đi ra, chỉ thấy trên giường có một quả cầu nhỏ,Trình Hiểu Cát rúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-tra-dao-hoa-day/2497303/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.