Đến ngày mọi người quay lại thành phố hình như tâm trạng của Lục Tĩnh Hy tốt lên không ít. Ngược lại Mạc Vũ Thần sắc mặt không tốt, anh hình như vẫn không muốn quay lại thành phố.
Anh đưa cô và Giai Giai về Lục Gia.
“ HyHy! Em không hôn tạm biệt anh sao? ” Anh nắm lấy tay cô với ánh mắt vô cùng mong đợi.
Lục Tĩnh Hy nhìn thấy Giai Giai còn ở sau lưng cô có chút ngại ngùng lên tiếng “ Anh đừng trẻ con nữa ” cô nói xong véo vào má anh một cái.
Cô vui vẻ đi vào nhà cùng Giai Giai còn anh nhìn là biết không cam tâm rồi, đến cái hôn tạm biệt còn không có bảo anh làm sao vui vẻ chứ, đúng cái con bé Giai Giai đó sinh ra để làm kẻ đối đầu với anh mà.
Mạc Vũ Thần quay lại ghế ngồi chiếc xe Range Rover chậm rãi rời đi khỏi Lục Gia. Kế hoạch xem ra phải bắt đầu rồi.
Anh không về nhà mà lái thẳng đến Đông Vũ. Mây ngày nay anh không ở công ty công việc cũng sắp biến thành cái núi rồi, nhớ lại những lời Hoắc Chiến Cửu nói hôm đó cũng không phải không có lý, và đó cũng là cách nhanh nhất mà anh có thể kết thúc chuyện này thật nhanh với Tống An Hùng.
Lục Tĩnh Hy vừa vào nhà đã thấy ba mẹ cô ngồi đợi cô và Trình Giai Giai sẵn rồi, trên tay cô vết thương vẫn chưa lành hẳn và chân vẫn còn quấn băng gạt.
Mẹ cô vừa nhìn thấy hai cô về đã vui vẻ ra mặt, mấy ngày nay hai cô đi bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-em-dung-hong-chay/501619/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.