Mất khoản nửa tuần Lục Tĩnh Hy mới bình tâm lại được, mấy ngày qua hôm nào Mạc Vũ Thần cũng đứng dưới cổng nhà cô nhìn về phía phòng cô, chỉ cần còn bật đèn thì anh vẫn sẽ đứng ở đó.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, cô đứa nấp vào phía rèm cửa sổ, nhìn thẳng xuống liền thấy anh đứng đó, dựa vào xe hút thuốc, dáng vẻ lười nhác. Từ hôm xảy ra chuyện anh vẫn gọi cho Tĩnh Hy rất đều đặn, anh không còn nói những lời không muốn hủy hôn mà thay vào đó lại là những lời hỏi thăm rất đơn giản.
Lục Tĩnh Hy kéo rèm lại, tắt đèn phòng đi, nhưng cô vẫn đứng đó, nhìn thấy anh dõi theo cửa sổ phòng cô một lúc rồi mới lên xe rời đi. Chiếc Range Rover dần mất hút vào bóng đêm.
“ Chúng ta cuối cùng cũng không thể quay lại như những ngày trước ” Lục Tĩnh Hy chỉ nói nhỏ đủ bản thân nghe thấy.
Cô cất điện thoại, màng hình hiển thị ba dòng tin nhắn [ Đừng đứng đó nữa ]
[ Tắt đèn về giường nghĩ ngơi sớm đi ]
[ Ngủ ngon nhé ]
Anh biết cô đứng đây nhìn anh sao?
Chiếc Range Rover chạy thẳng đến quán bar, Mạc Vũ Thần bước xuống đưa chìa khoá cho nhân viên rồi mới vào trong. Anh mặc trên người là chiếc áo sơ mi đen, cùng quần âu đen và giày đen. Một cây đen toả ra hơi lạnh ngắt đi vào bên trong phòng vip.
Anh tùy tiện ngồi xuống, bên cạnh là Hoắc Chiến Cửu và chiếc laptop đang kết nối với Phương Khải Dực, bọn họ bảo có chuyện cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-em-dung-hong-chay/501601/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.