Đúng như lời nói Mạc Vũ Thần cả đêm bị cô ngó lơ không thèm đếm xỉa gì tới anh, đến ôm cô, cô cũng gạt tay anh ra khiến cả đêm anh tức tối không ngủ được.
Sáng sớm ra còn chưa được bảy giờ sáng Mạc Vũ Thần đã khẩn trương lôi cô từ trong giấc ngủ đi ra.
“ Tĩnh Hy! Trễ rồi thức dậy ăn sáng đi em ” Mạc Vũ Thần lôi con sâu từ trong giấc ngủ, giọng anh vô cùng nhẹ nhàng.
Lục Tĩnh Hy ngáy ngủ ngồi bật dậy hai mắt nhắm nghiền, cô thật sự rất mệt không muốn thức sớm chút nào, anh sáng sớm bị cái gì vậy chứ, gọi cô lia lịa như vậy hại giấc ngủ con của cô mất rồi.
Cô chậm rãi mở mắt, mắt nhắm mắt mở nhìn đồng hồ, nhìn xong liền mở to mắt sáu giờ ba mưới lăm phút? “ MẠC VŨ THẦN! ” cô hét lớn sau đó liền lấy gối ném vào người anh đang đứng đơ ra không hiểu chuyện gì.
“ Anh gọi em sớm như vậy làm gì hả? Anh một ngày không chọc điên em thì anh ăn không ngon có phải không? ” Cô vừa nói vừa lấy gối đánh vào người anh.
Mạc Vũ Thần né hết bên này sang bên khác, anh chụp lấy tay cô, tay con lại đặt ở eo kéo cô áp vào cơ thể mình, Lục Tĩnh Hy cứng đơ người.
“ Ngoan! Xuống ăn sáng sau đó chúng ta đi chọn nhẫn cưới ” Mạc Vũ Thần chỉ nhẹ nhàn hôn lên trán cô một cái lên tiếng.
Nhắc mới nhớ hôm qua cô tùy tiện đồng ý việc đi mua nhẫn cưới mà quên mất, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-em-dung-hong-chay/501594/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.