Cả cơ thể đau nhức không thể nhúc nhích, Lục Tĩnh Hy mơ hồ mở mắt ra nhìn cảnh vật lạ lẫm xung quanh, trên bụng lại có gì đó đè lên, cô liếc mắt nhìn người bên cạnh là Mạc Vũ Thần?
Cái tên đáng ghét này không phải chứ? Cô và anh ta? Không! Nhất định không phải đâu là ảo giác chắc chắn là ảo giác rồi, Lục Tĩnh Hy muốn đứng dậy chạy khỏi đây nhưng thật sự không đứng nổi.
Mạc Vũ Thần mở mắt ra đã nhìn thấy Lục Tĩnh Hy vậy mà nước mắt đã lăng dài trên má rồi, anh dùng tay lau đi nước mắt cho Lục Tĩnh Hy khiến cô giật mình ngẩn đầu nhìn.
“ Sao lại khóc? ” Mạc Vũ Thần giọng vô cùng nhẹ nhàng.
“ Hức... Anh làm gì tôi rồi...hức...hức ” Lục Tĩnh Hy vừa khóc vừa nói khó nghe vô cùng.
Mạc Vũ Thần bật cười khi anh nghĩ Lục Tĩnh Hy sẽ mắng anh một trận, nhưng không ngờ cô lại khóc sướt mướt vì mất đi lần đầu như vậy.
“ Là em làm tôi, tôi không làm gì chỉ nằm yên ” Mạc Vũ Thần nhìn cô nói dối một cách trắng trợn.
Lục Tĩnh Hy gạt tay anh ra khỏi người mình, cô cố gắng gượng dậy, Mạc Vũ Thần thấy cô như vậy cảm thấy có chút có lỗi, liền đỡ cô ngồi dậy.
“ Không cần phải như vậy, tôi sẽ lấy em ” Mạc Vũ Thần nói với Lục Tĩnh Hy.
Lục Tĩnh Hy không nhìn anh mà chỉ lên tiếng đáp “ Ai mà thèm lấy tên đáng ghét như anh, tôi có vị hôn phu rồi ”.
Mạc Vũ Thần nghĩ xem ra cô nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-em-dung-hong-chay/267951/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.