Thẩm Húc vô thức nhìn xuống, bị bác sĩ Lục nâng cằm lên, rồi cắn nhẹ một cái vào môi dưới của cậu. Ánh mắt anh mang vẻ nửa cười nửa không, như thể đang hỏi cậu đang nhìn gì.
Thẩm Húc quay đi, rõ ràng là có chút ngượng ngùng, cậu thanh thanh cổ họng rồi đẩy anh một cái, "Em đói rồi, anh mau nấu cơm đi."
Hôm qua bác sĩ Lục đã nói hôm nay sẽ hầm canh, nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn, trong đó có một con gà. Thẩm Húc cũng biết hầm canh, nhưng xử lý nguyên liệu thì không tỉ mỉ như bác sĩ Lục.
Nhìn bác sĩ Lục xử lý nguyên liệu thật sự là một trải nghiệm rất thú vị, hoàn toàn khác với cách cậu dùng dao chặt thịt. Anh tách từng phần riêng biệt, không cần phải dùng quá nhiều sức, mà gà đùi, cánh, ức, xương gà đều được sắp xếp ngay ngắn trên thớt.
Canh sẽ nấu bằng xương gà, thêm một khúc xương bò, còn lại thịt gà Thẩm Húc làm gà kho, bên cạnh đó còn xào mấy miếng củ sen, khi đang làm dưa chuột, cậu cố ý nói, "Nghe nói bác sĩ Lục bị nóng trong người, mai em sẽ làm thêm một món mướp đắng."
Bác sĩ Lục trả lời: "Em không thích."
Thẩm Húc thật sự không thích, "Anh thích à?"
"Không kén ăn."
Thẩm Húc nghĩ mãi, nhận ra rằng những món mà bác sĩ Lục không ăn thường là không tốt cho sức khỏe hoặc không ngon, nhìn chung anh đúng là chẳng kén chọn nguyên liệu bao giờ.
"Vậy em kén chọn cũng được chứ?"
Hầm canh cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-danh-dau-mot-cai-di/3743437/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.