"Đừng làm vậy nữa mà."
Thẩm Húc gần như cầu xin, hiện giờ không phải ở nhà, cậu không muốn sau này phải cúi người đi ra ngoài trong tình trạng lôi thôi.
Lục Bạc Ngôn buông tay cậu ra, sau đó Thẩm Húc nhận ra, thực ra cậu cũng không dễ chịu gì, có phải dù cậu không nói thì Lục Bạc Ngôn cũng sẽ không tiếp tục.
Nhưng Lục Bạc Ngôn giỏi giả vờ lắm, biểu cảm không thay đổi chút nào, nhìn mặt anh thôi cũng đủ thấy như là đang họp.
Thẩm Húc phục sát đất.
Họ ở trong văn phòng thêm một lúc lâu rồi mới ra ngoài, khi ra ngoài gặp đồng nghiệp thì mọi người đều chào Lục Bạc Ngôn, chủ yếu là nói: "Bác sĩ Lục lại làm thêm giờ à."
Nhìn vẻ mặt của mọi người, hẳn là bánh kẹo cưới của Lục Bạc Ngôn đã phát đủ rồi, hầu hết khi nhìn thấy Thẩm Húc đều hỏi: "Đây là chồng của anh à?"
Lần này Thẩm Húc không đeo khẩu trang, họ đi một đường, thỉnh thoảng nhận được vài lời khen, khen Thẩm Húc đẹp trai, khen họ trông rất xứng đôi.
Chỉ có một đồng nghiệp mới tốt nghiệp, khi gặp thầy giáo kiêm sếp của mình, trông rất căng thẳng, khi chạm mặt phải cúi người nhường đường, rồi lại thấy Thẩm Húc, lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
"Anh, anh là người đó..."
Lúc này bộ phim của Thẩm Húc đã kết thúc lâu rồi, độ hot cũng gần như tắt, cậu nửa ngày không thể nhớ ra tên nhân vật của mình. Lục Bạc Ngôn giới thiệu cho cậu: "Đây là chồng tôi, Thẩm Húc."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-danh-dau-mot-cai-di/3743434/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.