Không thâm nhập sâu hơn, chỉ là một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt qua.
Thẩm Húc cảm nhận được nhịp tim mình đập rất nhanh, từng nhịp một. Cậu thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng, tuyến thể ở sau cổ đang đập, miếng dán tuyến thể làm từ chất liệu đàn hồi cảm thấy có chút căng.
Không biết qua bao lâu, Lục Bạc Ngôn dừng lại, nhẹ nhàng áp trán anh vào trán cậu.
Dù chỉ là một nụ hôn rất nhẹ, Thẩm Húc vẫn cảm thấy hơi thở mình trở nên khó khăn. Lục Bạc Ngôn đưa tay lên, nhẹ nhàng vuốt lại tóc mai của cậu, Thẩm Húc mới phát hiện mình đẫm mồ hôi. Nếu không phải vừa rồi đã tiêm thuốc ức chế, hôm nay chắc chắn không thể kết thúc như thế.
Dù vậy, Thẩm Húc vẫn ngửi thấy một mùi hoa nhẹ trong xe.
Sau đó, Thẩm Húc chợt nhận ra, chỉ có mùi hoa, không hề ngửi thấy mùi tin tức tố của Lục Bạc Ngôn.
Lục Bạc Ngôn tựa vào lưng ghế, vẻ mặt bình thản, hơi thở đều, không biết có phải do ánh sáng từ đèn đường trắng hay không mà màu môi anh có vẻ nhạt đi một chút.
“Lục Bạc Ngôn.” Thẩm Húc bỗng nhiên gọi.
Lục Bạc Ngôn quay lại nhìn cậu, Thẩm Húc lại có chút ngượng ngùng, không biết nên nói gì. Nói "Cho em ngửi thử tin tức tố của anh" có vẻ như là quấy rối tình dục.
Hơn nữa, cậu cũng không phải chưa ngửi qua chút nào.
Thẩm Húc vẫn quyết định thay đổi cách nói: “Ngày mai em sẽ đến trường tìm anh.”
Cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-danh-dau-mot-cai-di/3743411/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.