Nhưng mà sao giấc mơ này lại chân thực đến thế?
- Cô ấy làm sao mà lại thành như thế này?
Tiếng của chú văng vẳng bên tai
- Tôi cũng không biết, đột nhiên Kiều tử gọi tôi ra đây nói là tâm trạng không tốt, sau đó thì cứ uống cứ uống cản thế nào cũng không được. Còn nói cáci gì mà có phải ai cũng ghét cậu ấy hay không sau đó thì huyên thuyên một hồi
Tiếng của Ngữ Khê nói
- Cô ấy có nhắc gì đến tôi không?
Loading...
Chú lại hỏi
- Không nhắc nhưng tâm trạng thực sự không tốt, đây là lần đầu tiên tôi thấy Kiều tử bộc lộ cảm xúc ra ngoài như vậy. Tôi không biết nơi mà Kiều tử ở hỏi cậu ấy cũng chẳng chịu nói, vì anh gọi đến nhiều lần nên tôi mới bắt máy. Cũng may là anh và Kiều tử ở chung khu nhà, như vậy tôi cũng yên tâm hơn rồi
Ngữ Khê thở dài nói
- Cảm ơn cô đã chăm sóc cho cô ấy, bây giờ tôi sẽ đưa cô ấy về
Chú nói rồi chuẩn bị bế tôi lên thì dừng lại hỏi
- Muộn như vậy rồi cô có thể tự về được không?
Chú hỏi Ngữ Khê
- Được được, không thành vấn đề. Anh cứ đưa Kiều tử về trước không cần quan tâm tới tôi. Hơn nữa giúp tôi chăm sóc Kiều tử nhé. Bye bye!
Ngữ Khê nói rồi chạy đi, chú cũng thở dài xoa đầu tôi bế lên... giấc mơ này cũng quá chân thực rồi đó
- Nhóc con, tỉnh dậy đi. Tôi đưa em về nhà
Tiếng chú lại thì thầm bên tai... tôi từ từ mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-chu-dung-lai-do/1775730/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.