- Bác tài, làm phiền bác đưa tôi đến chỗ nào đó có thể mua quần áo
Tôi nhìn ra ngoài cửa kính nói, đúng vậy... trước tiên tôi phải thay bộ lễ phục này ra trước
- Cháu gái, cháu có chuyện gì buồn sao?
Bác tài lên tiếng hỏi tôi, giọng của bác cũng trầm ấm giống giọng của ba tôi vậy
- Không có chuyện gì hết, chỉ là... cháu cảm thấy trong lòng rất khó chịu
Tôi vẫn nhìn ra cửa kính nói, không nhớ tôi đã đọc được câu này ở đâu nhưng nếu bạn cảm thấy buồn bực cần một ai đó lắng nghe bạn thì cách tốt nhất là tìm một người hoàn toàn xa lạ, bởi vì bạn có thể thỏa sức giãi bầy tâm sự mà không lo họ tiết lộ cho người khác biết... lý do rất đơn giản thôi, vì họ chẳng biết bạn là ai mà kể cả!
Loading...
- Cháu gái, có phải buồn về chuyện tình cảm không?
Bác tài nhẫn nại hỏi tôi
- Tình cảm ư? Con người cháu sinh ra đã định sẵn là không có được tình yêu
Tôi đăm chiêu nói, nghe vậy bác tài cười nói
- Cháu gái, không có ai trên đời này sinh ra là không được yêu thương hết. Chẳng qua chúng ta chưa gặp được một nửa của mình chưa gặp được người yêu thương mình thật lòng mà thôi
Không ai là không được yêu thương ư? Có lẽ đúng như lời bác tài nói... chẳng qua tôi chưa gặp được người yêu thương tôi thật lòng mà thôi... cũng có lẽ tôi đang có tình yêu thương của gia đình nhưng bản thân lại quá tham lam nên nghĩ đó là chưa đủ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-chu-dung-lai-do/1775728/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.