- Yên Nhiên.....
Chú liếc qua tôi gọi một tiếng thân mật, YÊN NHIÊN!!!.... Người đó là ai? Như có một gáo nước lạnh tạt vào mặt khiến tôi tỉnh dậy từ cơn đê mê, lấy lại ý chí của bản thân. Chú rõ ràng là đang nhầm tưởng tôi với người phụ nữ tên Yên Nhiên đó.
Tôi dùng hết sức lực đẩy chú ra....thật khôi hài!
-BỐP-
tôi dùng toàn bộ sức lực tát chú, tiếng kêu ai oán vang khắp căn phòng. Hahaha.... ông trời đúng là đang trêu ngươi tôi mà, đang trừng phạt Dương Kiều Linh tôi đây mà. Chú dường như cũng bị cái tát này của tôi khiến cho bừng tỉnh sau đó sững người nhìn tôi. Quần áo của tôi lúc này đã rất xộc xệch, tưởng chừng như chỉ khoác qua bên ngoài, trên cổ có vài dấu vết đỏ lưu lại
Loading...
- Nhóc....
Giọng của chú khàn trầm pha lẫn sự hối hận bên trong, hối hận ư? Chú đang hối hận vì đã định làm chuyện ấy với tôi ư? Ngay cả khi chú chưa thực hiện hay tôi tình nguyện dâng hiến lần đầu tiên với chú, chú cũng hối hận ư?
- Bây giờ tôi không muốn nghe bất cứ thứ gì cũng không muốn nhìn thấy mặt chú! Phiền chú ngay lập tức ra khỏi phòng của tôi
Tôi ôm hai đầu gối ngồi sát vào thành ghế nhìn chú căm phẫn nói, tôi không hối hận vì đã tình nguyện dâng lần đầu tiên cho chú nhưng tôi hận vì trong lòng chú chỉ coi tôi là đồ vật giải tỏa, ngay cả khi coi tôi là đồ vật chú cũng nhớ đến người phụ nữ kia
- Nhóc, chú....
Chú ngập ngừng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-chu-dung-lai-do/158652/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.