Chiều hôm đó về nhà Gia Hân cảm thấy vô cùng khó chịu, thà không biết thì thôi chứ khi biết rồi mà lại không biết hết cảm giác rất khó chịu.
Đừng thấy cô không thể hiện thì cho là cô không có cảm giác nhé, cô cũng để ý và rất để ý chỉ là không nói thôi.
Lần trước cô đến bệnh viện của anh để đưa cơm cho anh, cô nhìn thấy mấy cô y tá cố ý mặc áo hở ngực rồi cố ý đứng cạ người vào anh, là cô vô cùng khó chịu rồi nhưng không nói.
Ai kêu cô có người chồng đẹp trai lại giỏi như vậy làm gì chứ, Gia Hân không thể hiện ra nhiều không có nghĩa là cô không yêu anh.
Thật ra nếu như không yêu thì cho dù Chí Kiên có dụ dỗ thế nào đi nữa thì cô cũng sẽ không quan hệ với anh đâu, cô thích anh thích cái cách anh quan tâm cô.
Thích dáng vẻ của anh khi đứng trên bụt giảng bài, thích sự nghiêm túc của anh khi dạy cô học và dường như bất cứ thứ gì từ anh cô cũng thích.
Trước đây cô luôn nghĩ mình là người phụ nữ duy nhất của anh, nhưng bây giờ biết được anh từng thích một ai đó, buồn chứ nhưng mà anh cô biết phải làm sao đây? Liệu cô hỏi anh có nói sự thật với cô không?
Đến chiều khi Chí Kiên về nhà không thấy Gia Hân ra đón anh như mọi ngày, anh hơi thắc mắc không biết lý do vì sao? (2)
Khi lên phòng thì thấy Gia Hần đang ngồi học bài anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-la-thay-cung-la-chong-em/3598353/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.