Đúng ngày hẹn với gia đình của Gia Hân, mới sáng sớm Chí Kiên đã đến trước cửa nhà cô rồi, từ trên phòng chạy xuống cô vừa thở vừa hỏi anh:
-Phùuuu....thầy...thầy làm gì mà đến sớm vậy?
Anh mỉm cười nói với cô:
-Còn không phải là vì ai kia mà tôi phải nán lại công việc để tranh thủ đến ra mắt, ba mẹ của "bạn gái" à?
-Em cám ơn thầy ạ.
-Còn gọi là thầy?
-Em....
Gia Hân ngại ngùng cúi đầu xuống anh liền mỉm cười nói:
-Gọi "anh" chứ không vào trong em lại nhầm thì sao?
-Dạ em biết rồi.
-Biết rồi thì gọi đi.
Cô ngại ngùng bởi vì không quen, nhưng anh nói đúng nên cô cũng tập cho quen:
-Anh....
Nghe được tiếng gọi vừa ý rồi thì Chí Kiên mỉm cười và ra sau xe lấy đồ đã chuẩn bị đem vào nhà, Gia Hân cũng nhanh chân theo phụ anh.
Sau khi hai người vào nhà để gặp phụ huynh, thì ba mẹ Dương đứng ở cửa nhìn anh chăm chú, bởi vì chàng trai này thật sự quá tuấn tú tướng tá cao ráo, nước da trắng xém xíu nữa là trắng hơn Gia Hân rồi, sóng mũi cao thẳng và đôi mắt nâu.
Cho dù bị nhìn chằm chằm nhưng Chí Kiên không có gì gọi là hoang mang hết, Gia Hân thấy ba mẹ nhìn người ta quá thì lên tiếng nhắc nhở:
-Ba mẹ chúng ta cần mời khách vào nhà chứ ạ!
Lúc này mọi người mới mỉm cười cùng đi vào nhà nói chuyện, mẹ Dương nhìn "chàng rể tương lai" một lúc mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-la-thay-cung-la-chong-em/3598330/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.