Sau hôm đến nhà của Anh Thư chơi trở về Gia Hân lại thân thiết với cô hơn, cô ấy cũng thường xuyên rũ cô về nhà chơi từ từ Gia Hân cũng không còn đấu khẩu với Chí Kiên nữa.
Có lẽ thường xuyên đến nhà anh chơi nên Gia Hân đã quen với anh hơn, mặc dù khi ở nhà anh cô gọi Chí Kiên là "anh" rất ngượng miệng.
Hôm nay là ngày học cuối cùng của kỳ một, sau đó các sinh viên sẽ có 2 tháng nghĩ đông.
Bởi vì Gia Hân có đi làm thêm nên cũng tích góp được một khoản tiền, cô định kỳ nghỉ này sẽ về nước thăm gia đình.
Giờ ra về Gia Hân ngồi ở băng ghế đá dưới sân đợi Anh Thư cùng về, bởi vì hai người hẹn hôm nay đến nhà Chí Kiên ăn tiệc chia tay để cô về nước.
Gia Hân đang xem điện thoại không để ý đến ai hết, thì trước mặt cô có một người đứng nhìn cô, Gia Hân ngước mắt lên xem là ai.
Thì ra là bạn học cùng lớp với cô cậu ấy nhìn cô như muốn nói gì đó, Gia Hân đứng lên hỏi:
-Cậu có chuyện gì không?
-Mình...ờ...mình....
Cậu trai ấy lắp ba lắp bắp nói không thành lời, Gia Hân mới mỉm cười hỏi:
-Chúng ta học cùng lớp với nhau có gì cậu cứ nói đi.
Đưa đôi mắt nhìn cô chăm chú một lúc sau đó cậu ấy nói:
-Gia Hân thật ra mình...mình...
Cô tò mò không biết cậu ấy đang định nói cái gì? Thì Anh Thư đi đến hỏi:
-Gia Hân chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-la-thay-cung-la-chong-em/3598326/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.