Mãi cho đến chín giờ đêm Kiều Dương mới xong việc, tuy qua điện thoại Hà Mật Khuê nói hẹn hôm khác đi ăn, nhưng vì lời hứa lúc chiều nên anh vẫn ghé qua.
Thay vì ăn cơm tối, Kiều Dương đưa Hà Mật Khuê đi ăn khuya, sẵn có Hà Tố Như trực ca ngày nên buổi tối cũng ở nhà nên cùng ra ngoài ăn.
Tản bộ đến một nhà hàng bình dân gần nhà, cả ba chọn một bàn bốn chỗ nằm ngoài trời cho thoáng đãng. Vừa ngồi vào bàn Hà Tố Như đã nhiệt tình gọi món, bởi chủ chi của bữa ăn này là Kiều Dương, thế nên cô nàng cũng chẳng khách sáo.
Nói xa nói gần, Kiều Dương giờ đây cũng có thể xem là anh rể của Hà Tố Như, chỉ cần anh và Hà Mật Khuê chính thức kết hôn, cô nàng sẽ có cơ hội được nhận vào làm ở bệnh viện đang thực tập, còn có người chống lưng tha hồ mà hất mặt nhìn đời.
Nếu là người khác, có lẽ họ đã nghĩ ngay đến việc theo đuổi Kiều Dương, nhưng đối với Hà Tố Như lại không như vậy. Cô nàng không thích làm dâu nhà quyền thế, áp lực gánh chịu chắc chắn rất nặng nề. Chi bằng để Hà Mật Khuê hy sinh một chút, tốt xấu gì sau này cũng không ai có thể xem thường cô, cô lại còn có thể mang vinh dự về cho gia đình.
Trong lúc đợi đồ ăn được dọn lên, Kiều Dương ngắm nhìn đường phố xung quanh, rồi bâng quơ lại nhìn sang dáng vẻ uể oải thiếu sức sống của Hà Mật Khuê đang ngồi bên cạnh.
Đoán chừng thể trạng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-kieu-xin-dung-manh-dong/232414/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.