“Cầu Trời khấn Phật cho con đêm nay trót lọt. Con hứa chỉ làm chuyện xấu duy nhất ngày hôm nay, tuyệt đối không có lần sau! Xin Ông Trời thương xót cho cô gái đáng thương như con, xin hãy che chở cho con...”
Trong căn phòng được phủ ánh sáng mập mờ của khách sạn, Hà Mật Khuê quỳ gối trên giường chắp hai tay trước ngực, miệng không ngừng khấn nguyện.
Bên cạnh cô, người đàn ông nằm bất tỉnh, trên người tỏa ra mùi rượu nồng nặc vẫn chỉn chu với sơ mi trắng đóng thùng, kể cả khi ngủ say vẫn toát lên được nét thư sinh pha lẫn sự nam tính cuốn hút.
Mãi gần hai mươi phút sau, hàng mi rậm của người đàn ông khẽ chuyển động hé nhỏ nhìn trộm. Bắt gặp Hà Mật Khuê vẫn còn sợ hãi nhắm chặt mắt khấn vái, anh không nhịn được cong môi cười.
Thêm nửa tiếng trôi qua, lòng dạ sôi sục của Hà Mật Khuê mới bình tĩnh được đôi chút. Cô hít thật sâu quay người qua đối diện người nằm bên cạnh, vẫn trong tư thế quỳ ngồi mà ăn năn trước.
“Bác sĩ Kiều, xin anh đừng trách tôi, có trách phải trách anh đã đẹp trai còn tài giỏi. Tôi biết những gì tôi sắp làm là phạm pháp và vô đạo đức, nhưng tôi thề tôi chỉ làm chuyện này một lần thôi, dù được hay không thì sau này tôi tuyệt đối không xuất hiện trước mặt anh nữa.”
Ngón tay trên mặt đệm của Kiều Dương bất giác co nhẹ, thậm chí anh còn cảm nhận được bàn tay run rẩy của Hà Mật Khuê đang cởi nút áo của anh ra.
Đến khi Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-kieu-xin-dung-manh-dong/232407/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.