Nghiêm Minh còn chưa kịp nói gì đã nghe thấy giọng kích động của Lâm Miên Nhi.
"Chú đang làm gì thế?!!"
"Khám bệnh." Nghiêm Minh trầm giọng trả lời.
"Chú nói dối cháu nghe có tiếng phụ nữ còn nói gì đó đến n.g.ự.c."
Nghiêm Minh nhìn bệnh nhân trước mặt rồi lại nhìn vào điện thoại.
"Khám ng.ự.c."
Lâm Miên Nhi: "..."
"Chú là đàn ông mà."
Lâm Miên Nhi bất mãn lên tiếng. Cô không thích anh ở gần phụ nữ chút nào đằng này lại còn khám ng.ự.c nữa chứ.
"Tôi là bác sĩ."
Anh bất lực trả lời là bác sĩ làm gì có chuyện phân biệt giới tính chứ.
"Còn có bác sĩ nữ mà sao chú phải khám? Chú khám cháu ghen đấy." Lâm Miên Nhi hậm hực lên tiếng. Cô biết là bác sĩ không phân biệt giới tính nhưng cô vẫn không muốn anh khám n.g.ự.c cho phụ nữ.
Nghiêm Minh bên này không trả lời mà trực tiếp tắt máy luôn. Anh không rảnh thời gian để nói nhảm với cô.
"N.g.ự.c của co không sao. Lấy đơn này đi lấy thuốc về uống là được."
"Cám ơn bác sĩ." Người phụ nữ cám ơn anh rồi rời đi.
Sau khi bệnh nhân đi ra ngoài thì có một ý tá đi vào biểu cảm trên mặt vô cùng khó xử. Nghiêm Minh lạnh lùng liếc nhìn cô y tá một cái.
“Bác sĩ Nghiêm bánh ngot lúc nãy anh cho chúng tôi đã ăn rồi chỉ...” Nói đến đây cô y tá bỗng trở nên e dè.
“Chỉ là sao?” Nghiêm Minh trầm giọng hỏi.
“... Trong mỗi một cái bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-kho-tinh-cua-em/2868690/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.