“A...ha...”
Sau nụ hôn cuồng nhiệt Lâm Miên Nhi thở hổn hiển mặt đỏ ửng. Nghiêm Minh cũng không khác hơi thở nam tính của anh dồn dập phả vào mặt cô.
Nghiêm Minh đưa tay vỗ vỗ lưng cô trầm giọng bảo:
“Xuống được rồi chứ?”
Lần này Lâm Miên Nhi không phản kháng nữa ngoan ngoãn ngồi xuống ghế của mình. Đôi mắt long lanh của cô vẫn nhìn anh chằm chằm. Nghiêm Minh thở một hơi dài rồi khởi động lại xe lái đi.
Có lẽ vì tác động của men rượu Lâm Miên Nhi rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ. Nghiêm Minh sợ cô lạnh với lấy cái chăn sau xe đắp vào cho cô.
Anh lái xe đến một khách sạn gần nhà cô đặt một phòng. Lâm Miên Nhi say rượu anh không thể đưa cô về được chỉ có thể để cô ở khách sạn.
Nghiêm Minh mở cửa xe bế ngang cô đi vào trong. Trong lúc anh bế cô lên Lâm Miên Nhi đã tỉnh. Cô quơ tay loạn xạ miệng lại tiếp tục lên tiếng.
“ Ưm... chú không thương cháu...”
“.... Chú bỏ rơi cháu... cưới người khác.. hức...”
“Cháu ghét chú.”
Nghiêm Minh:“...”
Nghiêm Minh vỗ vỗ lưng cô nhỏ tiếng dỗ dành.
“Ngoan, ngủ đi.”
“Cháu không ngoan tôi không thương cháu nữa.”
Tuy say rượu nhưng đầu óc cô vẫn có thể tiếp nhận điều anh nói. Vừa nghe đến anh không thương mình nữa mặt cô lại mếu máo vào.
“Hức... cháu sẽ ngoan mà...”
“Ừ, ngoan rồi vậy ngủ đi.”
Nghiêm Minh cứng ngắc lên tiếng. Anh chưa bao giờ quen bạn gái thì làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-kho-tinh-cua-em/2868682/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.