Trong tích tắc khi Trình Dịch An lôi bún thập cẩm cay ra, Sở Thanh vội nhào đến, "Anh tan làm thì cất công chạy đi mua à? Là quán ở bên công ty em đúng không?"
Trình Dịch An vào phòng bếp nhỏ cầm hai đôi đũa ra, "Anh đặt giao hàng cho người ta đưa đến bệnh viện, tan làm thì mang thẳng về luôn."
Bún thập cẩm cay mà Sở Thanh thích ăn cách bệnh viện những hai trạm xe, lái xe đi mua vào giờ cao điểm thì đúng là không tiện lắm.
"Chậc chậc chậc, em thấy có mà là anh thèm ấy?"
Hộp vừa mở ra là Trình Dịch An đã tự gắp một đũa rau xanh cho mình, áo khoác còn chẳng buồn cởi đã bắt đầu ăn, cũng không sợ mỡ bắn lên người.
Trình Dịch An không để ý đến cô, lại gắp thêm hai lá rau xanh bỏ vào miệng, "Để lâu quá là hết ăn được đấy." Rau xanh là anh tự gọi thêm, Sở Thanh ghét vị đắng của rau xanh nên chẳng bao giờ đụng vào.
"Chắc là ngày mai ông chủ về nhà ăn Tết rồi nhỉ? Vậy thì chẳng phải là một thời gian nữa em không được ăn à." Ông chủ của quán bán bún thập cẩm cay là người ngoài vùng, đến Tết thì hẳn là sẽ nghỉ ngơi thoải mái chứ không kinh doanh.
"Sau Nguyên Tiêu sẽ về." Lúc Trình Dịch An chuẩn bị đi thì có hỏi thăm, ông chủ bảo đến lúc sinh viên khai giảng sẽ kinh doanh lại, sợ bọn trẻ không được ăn.
Sở Thanh thở dài, gắp một miếng thịt viên bỏ vào miệng, "Tết ấy mà...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-ke-cho-toi-it-thuoc/3594585/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.