Kha Như ngồi trong phòng làm việc, trán cô lấm tấm mồ hôi.
"Em bị sao thế?" - Thủy Linh lo lắng hỏi.
"Dạ em có sao đâu chị."
Thật ra Kha Như đang nực chết đây này, muốn ngạt thở luôn á, trong phòng làm việc hôm nay máy lạnh bị hư nữa chứ, ông trời đúng là đang muốn hại cô mà.
"Đang nực thế này em đeo khăn quàng cổ làm gì thế, tháo xuống đi trong em nực thế kia mà."
Nhờ chiếc choàng cổ này Kha Như đang bị mọi người để ý đến, với cái thời tiếc ôi bức này không có ai giống cô hết á.
Mấy nay không có thời gian cũng do bận quá nên cũng không cầm đến điện thoại để nghe thông báo của nhóm trong tin nhắn zalo, Kha Như không hay biết máy lạnh đã bị hư, mọi người ai cũng đem theo cái quạt điện nhỏ hết có cô thì không đem, bây giờ thì hay rồi nực chết đây này.
" Tháo xuống đi em."
Thủy Linh định đưa tay tháo lấy chiếc khăn choàng cổ giúp Kha Như, trong cô nực như thế này làm Thủy Linh cũng muốn đổ mồ hôi theo luôn.
"Ấy chị, em...em đang bị cảm lạnh ạ không sao đâu."
Nói rồi cô chạy vội vào nhà vệ sinh, nhanh tay cởi đi chiếc khăn choàng xuống, mở vòi nước mà rửa mặt
" Nóng muốn chết, điều là tại Hứa Tuấn cả."
Đột nhiên Kha Như nghĩ ra cái gì đó, cô quên mất chỉ cần lấy đồ trang điểm che đi là được mà, việc này mà cô quên cho được làm hại nãy giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-hua-tha-cho-toi/3715627/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.