Chương trước
Chương sau


Phía dưới mông của Kha Như, có cái gì đó đang nhô lên, như muốn ăn tươi cô vậy.

A-anh..." " - Cô ấp úng nói.

" Ngồi im nào, tôi đã làm gì em đâu?" (1

Người nào đó bảo không làm gì cô, vậy mà ở phía dưới con quái vật nào đó đang rục rịch, muốn chòi đầu dậy từ lâu.

Kha Như ấm ức không thôi, miệng anh nói một đằng tay thì lại là một nẻo, anh đúng mà không đáng để cô tin tưởng mà.

Hứa Tuấn đưa bàn tay chạm vào cổ trắng nõn của cô, những ngón tay thon dài của anh chạm đến đâu làm cho da thịt cô nóng đến đó, những chỗ anh đụng chạm đến rất khó chịu, rất ngứa.

Đột ngột Hứa Tuấn xoay người Kha Như lại, để cô đối diện với mình, gương mặt góc cạnh anh tuấn của Hứa Tuấn hiện ra trước mắt cô rất gần, yết hầu của anh lên xuống không ngừng.

Anh đưa đôi môi của mình xuống hôn lấy cổ cô, còn không quên để lại một dấu hôm đỏ mọng đã làm nổi bật trên làn da trắng của Kha Như.

" Anh yêu em chết đi được."

" Hȧ?."

Cô không nghe nhầm chứ? Hứa Tuấn đang nói yêu cô sao? Hay do anh buột miệng nói ra.

Đây là điều mà Kha Như không thể nào tưởng tượng nổi, có phải đây chỉ là một giấc mơ mà ông trời ban đến cho cô, nếu là giấc mơ sau khi tỉnh dậy mọi chuyện sẽ kết thúc, có khi chính cô lại quên đi nó khi tỉnh giấc, những điều tốt đẹp thường không thể sảy ra với cô, giấc mơ chỉ là giấc mơ mà thôi.

Kha Như đưa ánh mắt ngơ ngác nhìn anh, như muốn anh xác nhận là một lần nữa lời mình vừa nói có phải là sự thật không.

Anh không trả lời câu hỏi của cô bằng lời nói của mình, mà anh lại dùng hành động để trả lời.

Hứa Tuấn nhẹ nhàng hôn lên cánh môi đỏ mộng của Kha Như.

" Anh... không nói đùa chứ?"



Một lần nữa anh hôn xuống môi cô.

" C-cái đó..."

Nụ hôn cứ thế mà gián tiếp hôm xuống thay cho lời nói.

Kha Như kẻ chớp nhẹ mi mắt, ngăn chặn đi nước mắt mình chảy ra, mũi bắt đầu đỏ ửng lên. Ngay lúc này cô thật sự rất muốn khóc.

" Xin lỗi, tôi đã làm gì sai sao? Xin lỗi em đừng khóc." - Hứa Tuấn hốt hoảng, tay anh bắt đầu luống cuốn, lau đi nước mắt còn động trên mi của Kha Như.

Anh không biết mình đã làm gì sai mà lại làm cô khóc như vậy....

Cô lắc đầu nói : " Chỉ là hạt bụi bay vào mắt thôi.."

Hứa Tuấn không nói đùa, anh thật sự nói yêu cô, trái tim nhỏ bé bắt đầu đập loạn lên, gò má Kha Như đỏ lên,cô lấy hết dũng khí chủ động hôn lấy anh.

Thấy cô vợ nhỏ chủ động hôn lấy mình, anh lấy tay ghị gấy của Kha Như, lấy cơ hội mà lấn tới, Kha Như từ chủ động bị anh áp chế chuyển sang thành bị động.

Anh đưa đầu lưỡi của mình vào trong cô, chiếc lưỡi quấn quýt không thể nào kiểm soát được, Kha Như đã bị anh hôn rất nhiều lần nên cô đã có thể kiểm soát được nhịp thở của mình.

Anh hôn rất lâu, hôn đến nổi đầu óc Kha Như trở nên mê mang Hứa Tuấn mới buông tha cho cô.

Hứa Tuấn để cô nằm xuống chiếc giường gỗ nhỏ.

" Cho tôi được không?."

Anh còn muốn trêu cô sao? Bình thường anh " làm " có bao giờ hỏi cô như thế đâu, đột nhiên hôm nay lại hỏi cô có muốn hay không.

Không...muốn."

' Vậy là muốn rồi." - Hứa Tuấn nhìn cô cười.



Chết tiệt, nụ cười của anh yêu nghiệt quá, Kha Như biết thừa mà, anh chỉ muốn hỏi cô như thế chỉ cho có lệ thôi, cho dù Kha như từ chối anh, Hứa Tuấn cũng sẽ không bỏ qua cho cô.

Quần áo trên người của cô nhanh chóng bị Hứa Tuấn lột sạch, trên người không một mảnh vải.

Ánh mắt của Hứa Tuấn nhìn vào ngực của cô, Kha Như ngại ngùng che lấy ngực của mình lại.

Của em vẫn là tuyệt nhất."

Anh đúng là vô liêm sỉ mà, gương mặt đẹp trai như thế này, lại có thể thoát ra những lời như thế, nam thần học bá trong lòng cô mấy năm nay coi như đi hết, càng tiếp xúc với anh, Kha Như càng thấy rõ được con người thật của anh.

Hứa Tuấn đưa miệng xuống mà ngậm lấy, tay thì lần mò vào nơi mật đạo riêng tu.

'A..."

Cơn kích thích mạnh làm cho Kha Như không kìm được mà rên lên thành tiếng.

Phía dưới không ngừng ra vào, còn lưỡi của anh không ngừng chuyển động chưa muốn buông tha cho cô.

Hơi thở của Kha Như bất đầu dồn dập.

' Hứa Tuấn...khó...khó chịu quá...

Ngoan, thưởng cho em."

Nói rồi anh kéo lấy khoá quần của mình xuống, tách hai chân cô ra mà tiến thẳng vào bên trong, ra sức vào mà vận động.

' Em...yêu...anh."

Lời thổ lộ của Kha Như xen lẫn tiếng rên rỉ, Kha Như không ngờ mình lại không tự chủ được mà lại tỏ tình anh.

Đến bay giờ họ mới biết được tình cảm của đối phương dành cho mình.

Hai thân thể, hai trái tim cùng nhịp đập hòa nhập vào nhau, tiếng rên rỉ nỉ non, cùng với âm thanh lạch cạch của chiếc giường gỗ va chạm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.