Hứa Tuấn đáng ghét, đừng mong tôi tha thứ cho anh."
Ê hết cả người đây này."
Kha Như vừa lẩm bẩm trong miệng không ngừng mắng anh vừa xếp quần áo của mình bỏ vào vali.
Hôm nay cô phải xuất phát để đi về quê nhà của mình, đã lâu lắm rồi cô chưa được về nhà vừa hay được nghỉ lễ mấy ngày cô đã tranh thủ đặt vé xe để đi về quê.
Ngay lúc Kha Như đang chửi Hứa Tuấn, thì anh đã đứng đằng sau cô từ nãy đến giờ, do Kha Như quá tập trung xếp đồ nên không để ý đến có người đang đứng ngay sau mình.
Anh cũng rất tò mò cô xếp quần áo để vào vali định làm gì, không lẽ không qua anh đã " làm " quá hung hăng nên đã bị Kha Như dỗi định bỏ nhà đi rồi chăng.
Hứa Tuấn không nhịn được nữa mà lên tiếng hỏi.
"Định đi đâu đấy?"
Cô giật mình quay lại nhìn anh, Hứa Tuấn ngạo nghễ hai tay khoanh lại dựa
vào cánh cửa nhìn cô mà nhíu chặt mày lại.
"Giận gì tôi à?."
Kha Như hậm hực quay mặt đi chỗ khác.
' Tôi đi về quê."
"Tôi đi, sẽ đi cùng với em."
"Thật?."
Trong lòng Kha Như có một chút vui mừng, mấy ngày trước cô ấy đặt sẵn hai vé xe, Kha Như chưa dám mở lời rủ anh đi cùng với mình, vậy mà chính anh lại ngỏ lời trước làm cô cũng rất bất ngờ, với công việc của anh sẽ rất bận nên Kha Như cũng chần chừ lắm.
'
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-hua-tha-cho-toi/3712961/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.