" Đứng lên, tôi ghét nhất là nhìn em phải khóc."
Giọng nói trầm ấm vang lên bên tai cô, mùi hoa oải hương quen thuộc.
Kha Như được bàn tay rắn chắc đỡ lên, Hứa Tuấn ôm cô vào lòng mình, tay thì vuốt lấy lưng cô mà dỗ dành.
Từ nãy đến giờ anh đã theo sát cô, khi Kha Như rời khỏi bữa tiệc sinh nhật Hứa Tuấn đã đi theo cô từ đó.
Cô nhận được hơi ấm quen thuộc của anh mà dụi đầu vào lòng anh, cảm thấy được anh ôm vào lòng thật thích, rất an toàn.
Hứa Tuấn rất sợ Kha Như gặp phải chuyện như lần trước, anh đã cho người theo dõi cô, hôm nay thì được gặp cô trực tiếp của buổi tiệc, Hứa Tuấn chỉ đứng từ xa quan sát.
Khi thấy có một người đàn ông lạ mặt, trong anh ta rất tuấn tú, trên người mặc một bộ vest đắt tiền, chú cô tò mò hỏi. " Cậu là ai? "
Anh không để ý đến ông ta, mà đưa mắt lạnh nhìn chủ nợ, luồng sát khí từ trên người anh khiến cho người đàn ông cảm thấy sợ hãi vô thức lùi về phía sau.
Người này không tầm thường, đặc biệt là những tên áo đen đang đứng đằng sau anh, trong tay họ còn cầm súng, chỉ cần manh động một chút là sẽ có chuyện xảy ra.
Nhưng bọn họ chỉ đi đòi nợ thôi mà, tên chủ nợ không dám manh động.
" Bao nhiêu tiền?."
" L- là 200 triệu." - Chủ nợ ấp úng nói.
Chưa bao giờ ông ta cảm thấy sợ hãi nhưng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-hua-tha-cho-toi/3703728/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.