Lúc Giang Tự thức dậy, Thẩm Phương Dục đã không còn trong phòng.
Giang Tự cầm điện thoại nhìn đồng hồ thấy đã hơn 9 giờ, đã lâu rồi anh không ngủ nhiều như vậy nên có chút ngoài ý muốn. Giang Tự bấm vào xem báo thức mới thấy báo thức anh cài bị tắt từ lúc nào rồi.
Bảo sao không nghe thấy tiếng chuông.
Chắc là sau khi anh ngủ Thẩm Phương Dục đã tắt báo thức đi.
Giang Tự định rời giường đi hỏi tội Thẩm Phương Dục, nhưng anh nghĩ lại thì thấy lâu lâu ngủ nướng một lần... cũng thích lắm. Trên giường nệm mềm mại là mùi vị của nhà quen thuộc, nằm xuống gối đầu mềm như bông thoải mái cực kỳ.
Trong nhà yên tĩnh như không có người, hiếm khi Giang Tự lại nằm lì trên giường thêm chút nữa. Mãi đến khi sắp ngủ quên mất Giang Tự mới giật mình ngồi dậy, để bản thân tỉnh táo lại.
Ngồi một lát, Giang Tự đột nhiên nhận ra từ lúc anh dậy đến giờ, hình như bên ngoài không có chút tiếng động nào. Giang Tự hơi khó hiểu đứng dậy, định đi ra ngoài xem thử. Ai ngờ mới mở cửa ra trên đầu đã "bùm" một tiếng rồi đủ loại tua rua đầy màu sắc đổ xuống.
Giang Tự đội một đầu tua rua giấy đủ màu lẫn với kim tuyến định đi tìm đầu sỏ gây tội, nhưng sau đó lại phát hiện cha mẹ anh đã ngồi bên bàn cơm nhìn anh, trên bàn còn bày đầy món anh thích ăn, ở giữa còn có một cái bánh kem nữa.
Mẹ Giang trông có hơi bồn chồn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-giang-mang-thai-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/2860991/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.