Thẩm Phương Dục đợi nửa ngày lại nghe được câu này, hắn vội ngắt lời anh: "Khoan đã Giang Tự."
Cuối cùng hắn cũng tha cho miếng khoai tây kia, Thẩm Phương Dục đặt cái giá xuống nói với Giang Tự: "Nếu cậu định phát thẻ người tốt cho tôi thì thôi đừng nói nữa."
Giang Tự nghe vậy thì im lặng không nói gì nữa, anh cúi đầu cắn một miếng bánh nếp đường đỏ.
"Không phải chứ? Cậu không nói nữa thật luôn?" Thẩm Phương Dục khó tin hỏi.
Hắn nói xong Giang Tự vẫn im lặng không lên tiếng.
Thẩm Phương Dục cong ngón tay gõ nhẹ lên điện thoại, qua một lúc hắn cầm ly lên uống hai ngụm nước, sau đó thở ra một hơi dài rồi nói với Giang Tự: "Tôi thật sự thích cậu."
"Tôi biết." Giang Tự nói.
"Tôi cũng thật sự muốn yêu đương với cậu."
Giang Tự cầm thìa khuấy ly smoothie: "Ừm.."
Thẩm Phương Dục bị anh làm cho cạn lời, cuối cùng vẫn nhịn không được hỏi một câu: "Cậu có thích tôi không Giang Tự?"
Thật ra hắn rất chật vật..
Dưới tình huống này, hỏi ra một câu như vậy.
Quả nhiên, lần này ngay cả "Ừ" một tiếng Giang Tự cũng không nói.
Sau khi cả hai im lặng thật lâu, Thẩm Phương Dục mới thở dài hỏi: "Vậy rốt cuộc... cậu nghĩ như thế nào vậy?"
Giang Tự nhìn hắn một cái rồi thu ánh mắt lại.
"Hắn quá gấp gáp" Giang Tự nghĩ.
Hiện tại Thẩm Phương Dục đang ngập trong đống Dopanmine* và Serotonin*, bọn họ sống chung với nhau, gặp nhau mỗi ngày, cũng làm rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-giang-mang-thai-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/2860979/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.