Lúc "học sinh ngu ngốc" trở về thì cha mẹ Giang Tự đã đi rồi.
Hai người chạm mặt nhau trong bệnh viện khi Giang Tự đang vội đi tham gia hội chẩn ở khoa khác. Thang máy đông quá, Giang Tự sốt ruột trực tiếp chạy thang bộ. Sau đó đụng ngay Thẩm Phương Dục cũng đang bò thang bộ lên giống anh.
Đôi tình nhân đã mấy ngày không gặp bỗng đối diện nhau ở cầu thang, hai người gần như dừng lại cùng lúc.
Thẩm Phương Dục đứng bên dưới ngẩng đầu lên nhìn Giang Tự, khuôn mặt vốn không có biểu cảm gì đột nhiên nở nụ cười. Hắn dang hai tay ra, đôi mắt cong cong vươn ý cười nói: "Ôm một cái đi!"
Trái tim Giang Tự nóng lên, ngay khi nghe Thẩm Phương Dục lên tiếng đã lập tức chạy xuống vài bước. Nhưng anh còn chưa đi đến trước mặt Thẩm Phương Dục thì hắn đã bước lên vài bước ôm anh vào lòng rồi.
Thẩm Phương Dục để yên cho Giang Tự cọ cọ sườn mặt vào cổ mình, nhẹ giọng nói: "Đã nói với em tốt nhất đừng chạy mà, nhỡ xảy ra chuyện gì thì sao bây giờ?"
Giang Tự ũ rũ nói: "Em phải đi hội chẩn nên đang vội."
Hai vị bác sĩ một trên một dưới đứng ở cầu thang yên tĩnh không người trao nhau một cái ôm ngắn ngủi không đến 5 giây. Lúc Giang Tự rời khỏi chỉ kịp nhét hai viên chocolate vào túi Thẩm Phương Dục mà thôi.
Hai viên chocolate bày tỏ tình yêu thầm lặng.
Sau khi tan làm, hai người gặp nhau ở bãi đỗ xe. Giang Tự ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-giang-mang-thai-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/2860953/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.