Mấy ngày nay Thẩm Phương Dục đều đưa đón Giang Tự đi làm như hắn đã nói. Sau khi không trực đêm nữa thì tinh thần của Giang Tự đã tốt hơn nhiều. Mà việc mất ngủ vì bị nhân tố "Thẩm Phương Dục" ảnh hưởng cũng đã dần ổn định lại.
Cùng lúc đó, Giang Tự cũng dần chấp nhận một sự thật không thể chối bỏ là: Chứng đau thắt lưng và xương chậu thường thấy khi mang thai.
Giang Tự biết chuyện này cũng giống như bị đau nửa đầu vậy, gần như không có cách trị hết. Chỉ là đôi khi nghỉ ngơi đủ thì sẽ bớt đau được mấy ngày, nhưng chẳng được bao lâu sẽ bị đau lại tiếp.
Giang Tự đã từng khám về những vấn đề tương tự cho rất nhiều bệnh nhân của mình. Nhưng bởi vì chuyện bị đau này quá thường thấy, cũng không có nguy hiểm gì nên rất ít bác sĩ quan tâm đến nó, cùng lắm chỉ an ủi một câu "Nghỉ ngơi nhiều vào" thôi.
Đến khi Giang Tự tự đối mặt với mấy chuyện này anh mới nhận ra rằng, hoá ra cơn đau bình thường phổ biến trong mắt bác sĩ lại khó chịu đựng đến vậy.
Mà Giang Tự phát hiện ra điều kỳ diệu hơn chính là, những lúc Thẩm Phương Dục im lặng ở bên cạnh anh thì những đau đớn đó sẽ giảm bớt đi một chút.
Hôm đó sau khi ăn lẩu xong, Thẩm Phương Dục không nhắc lại quan hệ trước đây của hai người nữa, cũng không tìm anh xác nhận quan hệ của hai người hiện giờ của hai người. Cùng lắm chỉ thả thính vài ba câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-giang-anh-ay-mang-thai-con-cua-oan-gia/3542545/chuong-65.html