Cuối cùng là Giang Tự đẩy Thẩm Phương Dục ra trước.
Dấu vết động tình vẫn còn vương trên mặt hai người, thôn trưởng thôn Tân thủ vẫn không ngừng phát nhạc nhắc nhở sự tồn tại của chính mình.
Giang Tự cứng người nhìn Thẩm Phương Dục, hiển nhiên người sau vẫn còn rất kích động, cả khuôn mặt và cần cổ đều ửng đỏ.
"Cậu... đang làm gì vậy?" Lúc nói chuyện Giang Tự vẫn còn hơi thở dốc.
Đầu óc Thẩm Phương Dục trống rỗng, đối mặt với câu hỏi của Giang Tự hắn như tỉnh táo trong phút chốc. Nhưng hiển nhiên tinh thần vẫn chưa bình tĩnh hoàn toàn.
"Xin lỗi Giang Tự..." Đầu óc hắn như cuộn chỉ rối, bản năng muốn tìm một lý do thích hợp đê giải thích cho hành vi của mình. Nhưng rõ ràng đại não đang đứng máy của hắn đã đánh mất tính năng này, cuối cùng Thẩm Phương Dục chỉ có thể khô khan nghẹn ra một câu.
"Nếu tôi nói là trên môi cậu dính gì đó nên tôi muốn lấy xuống giúp cậu thì cậu có tin không?"
Giang Tự: "......"
Sự im lặng lan tràn trong không gian, Giang Tự đột nhiên cảm thấy hơi khó thở. Anh ném máy tính bảng trên đùi qua một bên, vội vàng đứng lên bỏ lại một câu "Tôi đi vệ sinh" rồi chạy trối chết không quay đầu lại.
Giang Tự đứng trước bồn rửa tay điên cuồng tạt nước lạnh lên mặt mình, nhưng vẫn không kiềm được trái tim đang đập nhanh không ngừng này.
Trái tim vốn đang đập nhanh vì chiến thắng được nhện tinh thì sau khi bị Thẩm Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-giang-anh-ay-mang-thai-con-cua-oan-gia/3542542/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.