Nửa tháng sau.
Không biết tối qua là ai quên sáng nay hai người đều được nghỉ nên không có kéo rèm lại. Mới sáng sớm tinh mơ, phòng ngủ của Giang Tự đã bị ánh mặt trời chiếu vào chói đến khiến anh tỉnh luôn.
Giang Tự bực mình nằm ì trên giường thêm một lúc, sau khi tiếp nhận sự thật rằng mình không thể ngủ nướng được nữa thì đành bực bội ngồi dậy. Giang Tự định thay quần áo nhưng sau đó anh phát hiện sơ mi có hơi chật.
Con thỏ nhỏ màu hồng phấn mang theo sự tức giận của chủ nhân xẹt một vòng cung trên không trung rồi đáp chính xác lên đầu người đàn ông: "Thẩm Phương Dục..."
Giang Tự khó chịu nói: "Con bé lớn nhanh quá."
Thẩm Phương Dục bị anh đập tỉnh lại, hắn dụi dụi hai mắt xong ôm con thỏ vào trong ngực, sau đó cố mở mắt nhìn thoáng qua Giang Tự đang ngồi ở mép giường.
Giang Tự đang đưa lưng về phía hắn nên Thẩm Phương Dục không thấy được cái bụng gồ lên, chỉ có thể thấy được bờ vai rộng cùng chiếc eo thon nên thuận miệng nói: "Cậu vẫn còn gầy lắm đó."
Giang Tự vô cảm xoay người qua, bụng mang thai 5 tháng đã bắt đầu nhô rõ lên rồi.
Thẩm Phương Dục chợp mắt mấy cái: "Ừm..."
Hắn im lặng một lát rồi trêu anh: "Bự hơn bụng bia của ba tôi rồi đó!"
"Thẩm Phương Dục!"
Thấy Giang Tự sắp tức điên, hắn vội ngồi dậy dỗ anh: "Vừa hay nay nghỉ nè, tôi dẫn cậu đi mua quần áo nhé?"
Bất đắc dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-giang-anh-ay-mang-thai-con-cua-oan-gia/3542532/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.