Đường Khả nghiêm túc nghi ngờ, nếu cậu ta nhắn mười chữ "Giang Tự mang thai con của Thẩm Phương Dục" vào nhóm tám năm lâm sàng của bọn họ thì chắc chắn sẽ nhận được những dấu chấm hỏi đếm hoài không hết cùng với tin nhắn ân cần hỏi thăm "trạng thái tinh thần" của cậu ta. Nói không chừng những bác sĩ làm ở khoa thần kinh còn đi suốt đêm tới để hốt cậu ta đi nữa.
Đường Khả đỡ cái eo té đau, từ từ đứng lên, bất mãn nhìn Giang Tự: "Cậu lừa tôi đúng không? Lời lúc trước tôi kể với cậu top 3 nói chỉ là nói đùa thôi, cậu đừng có làm thật nha."
Giang Tự để tài liệu xuống, khoanh tay hơi ngẩng đầu nhìn Đường Khả đang chống tay trên mặt bàn: "Nếu tôi nói với cậu bọn tôi uống say mới lăn giường với nhau thì cậu tin không?"
"Tin!" Đường Khả chắc chắn nói.
"Nếu không thì tôi cũng chả nghĩ ra được lý do gì để hai người ngủ với nhau."
Giang Tự hít sâu một hơi: "Đi thôi, tôi mời cậu ăn cơm."
Mãi đến khi hai người ngồi vào trong nhà hàng, Đường Khả vẫn không thể bình tĩnh lại nổi. Cậu ta dựng thực đơn lên che lén nhìn Giang Tự từ trên xuống dưới. Giang Tự im lặng chịu đựng ánh mắt Đường Khả một lúc lâu, cuối cùng nâng mắt lên cản ánh mắt cậu ta nói: "Đừng nhìn nữa, tôi không có bị điên."
"Vậy cậu định làm sao bây giờ đây?" Đường Khả thoạt nhìn giống như một bà mẹ nặng lòng vì con.
2
"Thẩm Phương Dục nhìn qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-giang-anh-ay-mang-thai-con-cua-oan-gia/3542491/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.