Lâm Yên im lặng, bởi vì trong lòng cô đang khóc rất nhiều. Cô thật muốn tìm một cái lỗ để chui đầu vào rồi rơi vào giấc ngủ vĩnh hằng. Ôi mặt mũi của cô…có ai tình nguyện nhặt lên giúp cô với không?
Mà khoan, trước mặt bác sĩ Duẩn cô đây có mặt mũi à?
“Cô Băng Băng, hình như cô rất thích ăn kem?”
Lâm Yên cúi gằm mặt xuống, nhìn vẻ mặt mờ ám của bác sĩ Duẩn. Ừ, cô biết là mình sắp không xong rồi. Cô hối hận lắm, có lẽ là cô đã quay cuộc đời mình vào ô mất lượt chơi.
“Cả đêm qua cô cứ đòi tôi cho ăn kem.”
Lâm Yên đỏ mặt. Hic, cô không muốn nghe đâu! Cái tình tiết máu chó này không ngờ lại xảy ra với cô. Chết rồi, liệu anh ta có ép cô chịu trách nhiệm không?
Bác sĩ Duẩn bước đến, vẫn mang vẻ mặt đó. Ực, sao hôm nay anh ta quyến rũ thế? Mái tóc hơi ướt, đôi mắt hơi híp lại đa nghi. Ơ kìa, sao anh ta không mang kính nhỉ? Rõ ràng, lúc mang kính thì là một con người tri thức đẹp trai. Khi tháo kính ra vẫn là một con người đẹp trai nhưng lại đẹp theo kiểu cuốn hút…
Lâm Yên ngơ ngác nhìn anh, cuối cùng bị bác sĩ Duẩn cốc đầu mình một cái.
“Sau này cô tốt nhất đừng uống rượu. Bởi vì, cô uống rượu là một thảm họa.”
Lâm Yên bỗng cảm thấy trán mình đau nhói. Cô xoa trán, lầm bầm. Dù gì người ta cũng có lòng tốt chứa chấp cô một đêm. Nếu đổi lại gặp người khác, không biết cô còn cái nịt để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-dep-trai-va-co-sinh-vien-kem-nong-bong/428590/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.