Bác sĩ Duẩn là một con người rất khó hiểu.
“Cởi quần ra.”
Đây là lần thứ n Lâm Yên nghe câu nói đó từ bác sĩ.
Nhưng, lần này cô ngoan ngoãn cởi ra. Rất thành thục mà tự giác tách hai chân ra, để ai đó kiểm tra mình.
Hôm nay là lần tái khám thứ 2 của Lâm Yên.
Và, cô vẫn rất xấu hổ khi ‘cô bé’ của mình bị ai đó nhìn chằm chằm, không sót một chỗ nào.
“Được rồi, bệnh tình khả quan hơn rồi.”
Bác sĩ Duẩn xoay người, ngồi trên bàn, nói:
“Từ hôm nay không được mặc quần quá chật, cũng không nên thụt rửa â* đ** quá sâu. Bệnh của cô đã khả quan hơn nhưng không đồng nghĩa sẽ hết hoàn toàn, nó vẫn sẽ tái phát lại. Tốt nhất nên tái khám thường xuyên, định kỳ 6 tháng 1 lần.”
Lâm Yên chớp chớp mắt.
“Còn gì nữa không?”
“Còn, cô mặc quần vào đi.”
“…”
Bác sĩ Duẩn đáp, làm Lâm Yên đã xấu hổ lại càng xấu hổ hơn. Não cô đúng là có vấn đề rồi!
Cô đang mong anh ta nói thêm gì nhỉ?
Chẳng lẽ lại cởi quần ra?
Xùy, xùy, vớ vẩn quá.
Thế là, Lâm Yên bèn nhanh chóng mặc quần vào, rồi bước ra ngoài. Không ngờ, hôm nay chuyện lại suôn sẻ thế.
Cứ tưởng là sẽ có sóng gió to lớn lắm cơ, làm Lâm Yên mấy ngày nay cả Weibo cũng không dám lên, sợ là sẽ có chuyện gì đó. Ai ngờ, chỉ là cô ‘lo bò trắng răng’, bác sĩ Duẩn ngay cả online cũng không có.
Không phải anh ta trước giờ như ‘âm hồn bất tán’ à? Mỗi lần cô làm đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-dep-trai-va-co-sinh-vien-kem-nong-bong/428581/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.