Anh Là Vị Khách Đầu Tiên Đấy.
Trình Lạc vì không muốn gặp phải cái thứ gì đó không sạch sẽ nên mới đồng ý lên xe của Từ Viên Khang. Cô thắt dây an toàn rôi ngồi nép xát vào cửa xe tránh xa anh nhất có thể.
Từ Viên Khang : " Cô có cần sợ tôi tới như vậy không? Tôi cũng đâu phải ma. "
" Đương nhiên anh không phải là ma, Anh còn đáng sợ hơn cả ma đấy, nhưng phải chọn lựa việc đi một mình và đi cùng anh thì tôi. Miễn cưỡng cũng có thể chấp nhận được. "
Từ Viên Khang : " Địa chỉ nhà cô đâu. "
"Chung cư Thiên Ái, tầng 15, số nhà 1508. "
Nghe như vậy Từ Viên Khang khởi động xe rời đi, do Trình Lạc ở cũng không xa bệnh viện nên rất nhanh hai người đã tới nơi.
Sau khi đã tới Trình Lạc xuống xe đi vào trong phía sau cô lại xuất hiện một cái đuôi.
Trình Lạc cau mày lại hỏi :
" Anh đi theo tôi làm gì vậy ? "
Từ Viên Khang : " Tôi đã đưa cô về đấy cô không nghĩ là nên mời tôi một ly nước sao? "
" Nhà tôi không có nước. " Trình Lạc vừa dứt câu cũng rất đúng lúc bụng của anh reo lên.
Trình Lạc : " Tiếng gì vậy.? "
" Tôi đói quá nhà cô còn gì không nấu tôi ăn đi. Cả ngày hôm nay bận rộn quá không có thời gian ăn uống, mà nhà tôi lại cách đây quá xa, ngày mai tôi còn có buổi họp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-cua-anh/2967853/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.