Từ Viên Khang cứ ngồi như vậy ngắm Trình Lạc ngủ, qua một lúc sau cô mới cựa mình tỉnh giấc. Ngay khi mở mắt cô đã thấy Từ Viên Khang ngồi trước mắt, tưởng mình nhìn nhầm nên cô dụi mắt nhìn lại. Thấy hành động đáng yêu này của cô Từ Viên Khang bật cười thích thú, nghe được tiếng cười nhìn thấy người lúc này Trình Lạc mới xác nhận Từ Viên Khang thực sự đang ở đây.
Trình Lạc : " Tại sao anh lại tới đây. "
" Anh tới thăm bạn gái mình không được sao? "
Trình Lạc bĩu môi nói :
" Ai thèm làm bạn gái của anh.? "
" Người ta thường hay nói
' im lặng là một loại đồng ý ' đấy. Hôm ấy anh tỏ tình em không từ chối thì có nghĩa là đã đồng ý rồi. " Trình Lạc nghe anh nói vậy chỉ cười không trả lời lại.
Từ Viên Khang : " Chắc em đói rồi phải không, anh có mang chút đồ ăn cho em này. " Vừa nói Từ Viên Khang vừa cầm hộp cơm tới, nhưng khi vừa lấy ra thấy thức ăn đã nguội anh lại định cất lai vào trong. Thấy như vậy Trình Lạc vội giữ tay anh lại hỏi :
" Anh định làm gì vậy? "
Từ Viên Khang : " Cơm nguội hết cả rồi, để anh đi mua cái khác cho em. "
" Không cần đâu, mau đưa em đi, em đói lắm rồi. Cả ngày hôm nay chưa được ăn gì, mau đưa đây. " Vừa nói Trình Lạc vừa nhận lấy hộp cơm từa anh.
Từ Viên Khang :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-cua-anh/2967800/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.