Từ lão gia đã được đưa về phòng bệnh thường để theo dõi sức khỏe, Từ Viên Khang vẫn luôn ở bên cạnh chăm sóc ông, tuy cha con anh bất hòa nhưng đến cuối cùng ông vẫn là cha anh, anh cũng không thể bỏ mặc không lo.
Còn về phía của Nhậm Doanh Doanh cô ta được bác sĩ chẩn đoán qua là bị đả kích dẫn tới nghĩ không thông mới ngất đi không có gì đáng ngại.
Rất nhanh Nhậm Doanh Doanh đã tỉnh lại, Từ phu nhân thấy vậy trong ánh mắt hiện lê sự vui mừng bà bước tới dìu cô ta nói :
" Doanh Doanh con tỉnh rồi, con thấy trong người như thế nào? Có đau chỗ nào không? Bụng có thấy khó chịu không? " Một loạt những câu hỏi này của Từ phu nhân khiến Nhậm Doanh Doanh càng cảm thấy bản thân mình bị ủy khuất, cô ta bật khóc lên như một đứa trẻ :
" Mẹ tại sao số con lại khổ như vậy? Tại sao anh Khang lại đối xử với con như vậy con có gì không bằng Trình Lạc cơ chứ? "
Từ phu nhân nhẹ nhàng lau nước mắt cho Nhậm Doanh Doanh nói :
" Doanh Doanh đừng khóc nữa, khóc không tốt đâu..." im lặng một chút Từ phu nhân nói tiếp
" Mẹ hỏi con đứa bé trong bụng con thực sự là của Viên Khang hay sao? "
Nhậm Doanh Doanh hơi chột dạ cô ta không dám nhìn vào mắt của Từ phu nhân :
" Mẹ... Mẹ không tin con sao? Chẳng nhẽ trong mắt mẹ con là một đứa con gái vô sỉ như vậy sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-cua-anh/2967718/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.