Từ phu nhân nhận lấy gói quà của Trình Lạc rồi để lên bàn, bà rót cho Từ lão gia một ly nước rồi nói :
" Viên Minh, anh đừng đọc báo nữa. Có Trình Lạc tới thăm anh kìa."
Từ lão gia nghe vậy đặt tờ báo sang bên cạnh nhìn ra cười cửa cười cười :
" Lạc Lạc con tới thăm bác sao? Nào mau vào đây con. " Vừa nói Từ lão gia vừa giơ tay về phía Trình Lạc vẫy vẫy .
Trình Lạc mỉm cười đi tới : " Bác Từ, con nghe nói bác bệnh đã nằm viện mấy ngày rồi nhưng bây giờ con mới tới thăm được thật là thất lễ mong bác Từ đừng trách. Lạc Lạc cũng muốn tới thăm bác sớm hơn nhưng con lực bất tòng tâm..." Nói rồi Trình Lạc khẽ thở dài :
" Tại sao con lại nói như vậy? "
Trình Lạc : " Mấy ngày trước con bị người ta bắt cóc, suýt thì chết may, cũng may được người ta cứu, nhưng mà giờ đã không sao rồi. "
Từ lão gia ngạc nhiên : " Cái gì? Con bị bắt cóc còn suýt chết cháy? Là kẻ nào to gan tới như vậy đã bắt được hung thủ hay chưa? "
Trình Lạc : " Dạ bắt được rồi, nhưng chỉ là một vài con tốp thí mạng còn kẻ đứng sau tấm bình phong điều khiển mọi chuyện con vẫn đang điều tra. "
Từ lão gia gật gù : " Ừ, nhất định phải điều tra tới cùng không thể dung túng cho cái ác được. "
" Được rồi, chuyện này anh cứ để cho đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-cua-anh/2967690/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.