*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không biết tại sao, Lục Gia Xuyên đang đứng trước cửa phòng thay đồ, bỗng nhiên không nhấc chân đi nổi nữa.
Cô nàng kia đang đi về phía anh, những sợi nắng màu vàng nhạt khẽ nhảy nhót trên những sợi tóc mềm, cô ngoẹo cổ nhìn anh cười, chất giọng ngọt ngào: “Sao anh không nhắn tin lại?”
Trong cổ họng bỗng có cơn nghẹn dồn lên, cuối cùng anh nhìn sang hướng khác, nhỏ giọng đáp lại: “Sao tự dưng lại đến bệnh viện?”
Không phải đã hẹn nhau ở ngã tư rồi sao?
Chu Sênh Sênh cười hì hì đút di động vào trong túi xách: “Đây không phải vì tôi có ý muốn giúp anh hết lòng, đưa Phật phải tiễn tới Tây Thiên đấy à? Tự mình tới đón anh mới thể hiện ân tình lớn lao của tôi được chứ!”
“Ân tình?” Lục Gia Xuyên liếc cô một cái, “Trước giờ vẫn là đàn ông đi đón phụ nữ, đây là lần đầu tiên có phụ nữ tới đón tôi đấy, tôi thấy là vì cô khí chất đàn ông đầy mình mới đúng chứ?”
“…”
Cô có chút bực mình, miệng lầm bầm mà lườm anh một cái: “Đúng là Lã Động Tân bị chó cắn mà.” [1]
[1] Ý nghĩa: làm ơn mắc oán
Nhìn vẻ mặt kia của cô quá buồn cười, Lục Gia Xuyên nhịn không được, hơi dồn từ cổ hỏng lên khẽ bật cười thành tiếng. Cô lập tức trợn tròn mắt nhìn anh: “Anh còn dám cười!”
Thật giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-co-doc/1907213/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.