Kết quả của việc trực ban chính là khi trở lại ký túc xá ngủ thẳng đến tối, cho dù rất đói bụng, cũng chưa có tâm tình ăn cơm.
Mao Đan tan tầm trở về mang theo mùi hương mê người muối tiêu bài cốt(ai biết chỉ mình với),ngồi ở bên giường mà tận lực chiến đấu như hùm như sói, làm cái bụng thèm ăn của cô liền đánh lô tô, nước miếng đã muốn thành bãi, nhưng cũng không có thể làm cho cô mở mắt ra.
Hôm nay tổ hai còn có ca trực từ ba giờ đến mười rưỡi, Mao Đan biết cô trực ban quá mệt mỏi, không đành lòng đánh thức cô, đành phải đi lên phía trước đem điện thoại chỉnh âm mức lớn nhất, sau đó đặt ở đầu giường của cô.
Hai rưỡi, Mao Đan đúng giờ gọi điện thoại tới, tiếng chuông chói tai cuối cùng đem cô đánh thức.
Na Na còn buồn ngủ bò xuống giường rửa mặt, ba tay hai miệng nhanh chóng ăn đồ ăn Mao Đan phần cho cô, sau đó hai chân như nhũn ra, một đường mơ hồ đến tòa nhà ngoại khoa.
Thật lâu không làm liên tục không ngừng như vậy, Na Na thật sự quá buồn ngủ, ngủ mới được mấy giờ nên có chút buồn bã ỉu xìu, thời điểm kiểm kê thuốc men liên tiếp tính sai, sửa tới sửa lui số liệu, cuối cùng cũng ghi lại được.
Trần Tiệp còn chưa tới phòng, cũng đã nghe hộ lý Tiểu Lý miêu tả sống động như thật chuyện giao ban qua điện thoại mà mặt mày biến sắc.
Trần Tiệp trong lòng rõ ràng, Na Na ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-cam-thu/2714527/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.