Nhà chính, Rừng Cháy.
Từ khi về đến nhà chính, Triệu Tử Lâm không nói lấy một lời nhưng lại luôn ôm Tiểu Phong ngồi trên so fa. Thấy không khí không được tốt cho lắm Đản cất tiếng hỏi :
-Đại ca, bên Tif có chút không ổn…
Tử Lâm ngẩng đầu lên trần nhà, nhìn cái gì đó không rõ :
-Mày không biết tự giải quyết à!
-Vâng! Vâng! – Đản sợ hãi, sợ hãi vì mình đã phạm một sai lầm lớn.
Đột nhiên, Triệu Tử Lâm đứng phắt dậy trên tay còn ôm Tiểu Phong. Theo lối đi có thể biết hắn đang tính vào phòng ngủ. Đản không dám đi theo. Nhưng trước khi hắn biến mất khỏi tầm mắt Đản, hắn có nói lại một câu:
-Chuẩn bị đi, mai tao sẽ đến trường!
Nói xong Tử Lâm cũng biến mất luôn. Đến trường sao? Lại thêm một điều không tưởng. Hắn nói là không quen ai tên Lâm Minh Ngọc mà lại đến cái trường bắt nguồn tử cô gái ấy. Đúng là…
Sáng hôm sau, Tử Lâm ở trong phòng bận rộn thay đồ. Đản đứng ngoài cửa, tim đập loạn cả lên. Chắc cũng là do Triệu Tử Lâm tạo nhiều áp lực quá. Cả ngày hôm qua khi ở nhà chính. Hắn không cười lấy một cái, không nói lấy một từ có vẻ vui vui. Không làm bất cứ việc gì ngoài việc ôm Tiểu Phong. Hôm nay thì hắn đến trường, nơi có nguy cơ gặp mặt
Lâm Minh Ngọc là rất cao.
Ngay lúc ấy tại trường Mai Tuyết, lớp 10A1.
Hạo Thiên phờ phạc tiến đến chỗ ngồi của Lâm Minh Ngọc. Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-bao-cuoi/2384060/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.