🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Anh à, Triệu Tử Lâm. Chúng ta chia tay đi. Em không thể… không thể làm phiền anh thêm nữa. Chúng ta đến với nhau âu có thể coi bắt nguồn từ Tử Lâm. Nay đứa trẻ đáng thương đó đã không còn. Em cũng chẳng thể níu kéo anh thêm. Bởi anh vốn đến với em chỉ vì lòng thương hại, sự nhân hậu của anh mà thôi.



Hãy đợi nhé, một lúc nào chúng ta gặp nhau, em sẽ để anh nói lời trước, nếu không em sẽ là người mở lời.



Em cần phải buông tha cho anh, để anh đi tìm một cô gái khác, tốt hơn em. Hoặc là đi tìm cô gái 4 năm trước.



Bỗng, cửa mở, đã lâu cánh cửa này không được mở thật sự. Nội lần chốt khóa được mở ra, nó chỉ là mở kép, một khay đồ ăn được đẩy vào. Lúc ấy, ba mẹ em sẽ chạy ra, mang khay thức ăn vào.



>Sự thật, ba mẹ Minh Ngọc chạy xông tới, lúc đầu là hò hét đòi mở cửa ra, song khi thấy điều này là vô vọng, ba mẹ cô nhìn nhau, xông tới ngẫu nghiến khay thức ăn, chừa cho bát cơm trắng với quyết định hùng hồn : Tuổi của con, phải ăn cơm trắng mới tốt, dầu mỡ quá sinh bệnh.



Đó là Hồng Duyên và Hạo Thiên. Thật sự là thoạt nhìn em không hề nhận ra Hồng Duyên bởi hình như cô ấy hơi “bự con” so với lúc trước.



Em đứng dậy, ngạc nhiên :



-Hạo Thiên, và…



-Hồng Duyên! – Hồng Duyên nhăn nhó, em thật vô ý.



Em chạy đến khi nhìn rõ và thấy Hạo Thiên ngồi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-bao-cuoi/2384032/chuong-90.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bác Sĩ Bảo Cưới
Chương 90: Em. đồng minh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.