Em đã luôn nghĩ rằng khi em tỉnh dậy là đã thấy anh ở bên. Nhưng thật đau đớn khi đó chỉ là ý nghĩ.
- Minh Ngọc, xin cậu tha thứ cho mình!
Bất chợp giọng Hạo Thiên vang lên, em choáng váng nheo mắt nhìn xuống dười và em thấy cậu ấy đang quỳ gối. Trước là anh giờ đến cậu ấy, hai người tính đùa bỡn đến bao giờ.
- Hạo Thiên, đứng lên đi, qua rồi mà mình cũng không còn vướng bận nữa đâu.
- Mình xin lỗi!- Hạo Thiên vẫn tiếp tục cúi đầu.
- Nếu cậu không đứng lên mình sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu nữa!- Em cố cười.
Hạo Thiên vẫn quỳ gối thêm một lúc rồi mới thật sự đứng lên. Cậu ấy uể oải ngồi lên ghế cạnh giường bệnh. Hai mắt cậu ấy nheo lại như trói nắng, cậu ấy run lên trong khi mắt lấy tay em. Và rồi cậu ấy im lặng, sự im lặng ấy hòa vào không gian làm như thể cả thế giới này đang chết đi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]